Cưới vợ cho chồng với trầu cau.
Bà Lương Thị Sâm, sinh năm 1959, sống tại bản Cướm, xã Diên Lãm, huyện Qùy Châu, Nghệ An, xuất thân từ một gia đình nghèo đông anh em. Là một thiếu nữ xinh đẹp và siêng năng, bà được nhiều chàng trai để mắt. Cuối cùng, bà chọn chồng là Lữ Văn Bằng, cũng ở cùng bản. Hai gia đình có hoàn cảnh tương tự đã tổ chức đám cưới trang trọng. Hạnh phúc đến khi bà Sâm sinh con gái đầu lòng vào năm 1980, gắn kết tình cảm vợ chồng. Ông Bằng nỗ lực làm việc để có cuộc sống tốt hơn. Tuy nhiên, nỗi buồn ập đến khi bà sinh con gái thứ hai, bà chỉ mong đứa tiếp theo sẽ là con trai để chồng được vui.
Hạnh phúc không mỉm cười với bà Sâm khi đứa con thứ ba vừa sinh ra đã chết. Sau lần sinh nở thứ ba, sức khỏe bà suy yếu và áp lực phải sinh con trai đè nặng lên bà, khiến bà cảm thấy như mình là kẻ vô dụng. Dù đã tìm nhiều thầy lang chữa bệnh, mọi hy vọng đều tan vỡ. Bà khuyên chồng đi lấy vợ lẽ nhưng ông từ chối, vẫn giữ hy vọng bà sẽ sinh thêm con. Tuy nhiên, áp lực từ gia đình và họ hàng khiến bà càng thêm trăn trở. Cuối cùng, bà quyết định gây sốc khi đi cưới vợ hai cho chồng, người mà bà chọn là chị Lô Thị Nguyệt, sinh năm 1976, ở bản bên.
Chị Nguyệt bị chồng đuổi ra khỏi nhà để lấy vợ khác, và bà Sâm quyết định cưới vợ cho chồng mình. Dù ban đầu do dự, bà Sâm thấy chồng không có con trai nối dõi nên đã cắn răng đem trầu cau sang hỏi vợ lẽ. Mặc cho mọi người trong bản chê bai, bà vẫn kiên quyết. Bà Sâm không buồn khi chia sẻ chồng, mà ngược lại, rất vui vẻ và đối xử tốt với chị Nguyệt, xem nhau như chị em. Bà Sâm mong chị Nguyệt sớm có con trai để thỏa mãn ước vọng của chồng sau nhiều năm chờ đợi. Bà dành hết công việc trong nhà để tạo điều kiện cho vợ hai.
Người dân trong bản rất cảm phục tấm lòng của bà, vì không ai dám làm điều cao thượng như bà. Bà luôn hi sinh vì chồng con, dù ban đầu các con gái phản đối vì lo cho sức khỏe của bà. Nhưng tấm lòng của bà đã khiến mọi người nể phục, và bà tự do hành động theo ý mình. Những đêm sinh hoạt của chồng và vợ hai diễn ra gần gũi, khiến bà Sâm không khỏi tủi thân, nhưng vì muốn có cháu trai cho chồng, bà đã chấp nhận. Bà rất vui khi chị Nguyệt mang thai, dành hết công việc nặng nhọc cho mình và chăm sóc vợ hai để chị Nguyệt an dưỡng tốt nhất.
Bà đã đi bộ hàng trăm cây số để lấy thuốc bổ thai cho chị Nguyệt, chăm sóc như một người chị trong lúc chị sinh con. Ông Bằng rất vui khi thấy hai vợ chồng hòa thuận. Ông tâm sự rằng lúc đầu ông lo lắng về việc sống chung, nhưng thấy họ thương nhau như chị em, ông cảm thấy mừng. Mặc dù tình huống một chồng hai vợ không lý tưởng, ông phải chấp nhận vì quan niệm địa phương. Khi Nguyệt sinh ra con trai Lữ Trọng Đại, bà Sâm rất vui, chăm sóc bé như con ruột và cảm ơn Nguyệt đã sinh cho chồng một đứa con trai, giúp bà thấy cuộc sống gia đình trọn vẹn hơn.
Hai người con gái của bà Sâm đã lấy chồng, mối quan hệ giữa hai bà vợ càng gắn bó hơn. Bà Sâm tuổi cao, thường đau ốm, còn chị Nguyệt như người em chăm sóc bà. Chị Nguyệt cũng biết ơn vợ cả vì đã hỗ trợ chị trong lúc bị chồng đánh đập và đuổi ra khỏi nhà.





Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/dem-trau-cau-di-cuoi-vo-cho-chong-20131005105034412.chn